Em gái thèm được từ phía sau , luôn. “Em xin lỗi, PHỤ NỮ SUY NGHĨ BẰNG CÁI MIỆNG MÀ, anh đừng giận, mẹ con em có mình anh…” – giọng nói đã chuyển lại nhẹ nhàng, và sắp sửa chuyển sang… kể lể. “Không kể nữa, kể chuyện gì vui cho anh đỡ nhức đầu á, thèm được đọc truyện ké chứ ngồi than vãn vậy thì em ra ngoài đi, anh còn mấy cái mail chưa trả lời” – trong bụng mình khoái rồi, nhưng vẫn phải làm mặt lạnh cho nó có… trật tự gia đình. “Con bé ngủ rồi anh” – nàng kể chuyện vui. “Hì hì, vui rồi đó. Nhà còn cần sắm sửa gì hông em?” – Mình vươn tay lên nựng