nhậu say cùng em nhân viên như máy khâu không lôn, bài là tôi tỉnh rụi như chưa uống ly nào. Anh Tuấn lại cứ nhìn tôi mà cười mỉm suốt. Thật không hiểu anh ấy cười vì điều gì, tôi tiến lại, ngồi gần sát anh, trà xanh vụng trộm cùng em nhân viên gợi cảm đưa mặt ra trước mặt anh: – Sao anh cứ cười em hoài vậy? – Thấy em dễ thương, vui tính, hát hay, nhiệt tình. – Vậy mà lại cười em. Em ngại nha! – Cứ vui vẻ hết mình đi em. Mai anh mời em ăn sáng uống cf nha, nay hụt 1 lần rồi. – Dạ. Mai mấy giờ thì được ạ? Để em hẹn giờ. – 6: 30 nhé em! – Dạ. Tiếng nhạc tiếng ca vẫn vang bên tai, lâu rồi tôi