mỗi tình chồng ân ái thư ký cô em lồn để ngoài quần, Cô lạnh vì quần áo ướt nhèm. Vậy cô hãy cởi ra hết đi rồi vắt cho khô trước khi mặc lại. Cô Thảo nhìn tôi như cầu cứu! Cô không còn là bà Hiệu Trưởng oai nghi nữa mà chỉ còn là một người đàn bà yếu ớt, không còn sức lực gì nữa. Trải nghiệm qua một tình huống kinh hoàng, cô tưởng mình sắp chết rồi vì cô không biết bơi, cô bị sặc nước và bây giờ cô không hơn gì một cọng bún! Thấy cô không phản ứng sau câu nói của tôi, mỗi ngày quản lý cùng em dâu dâm đãng tôi nhắc lại một lần nữa nhưng hình như cô không nghe gì nữa mà cô lại lải